JOKER



Phải nói Joker là bộ phim hay nhất mà mình xem từ đầu năm đến giờ.

Đầu tiên, về cảm giác, mình thực sự vỡ oà vì được quay về thời The Dark Knight u tối, nơi phản ánh được bản chất xã hội nơi nhân vật đang sống. Nó không phải motif phim anh hùng được xây dựng ngày càng đại trà để các hãng phim có thể nuôi fan từ 1 đứa trẻ đến khi lớn nó vẫn là fan của DC hay Marvel.

Điều làm cho phim trở nên xuất sắc hiển nhiên là diễn xuất của Joaquin, từ một thằng hề luôn khoác lên mình vẻ tươi cười, hoạt náo, đúng như cái tên người mẹ dành cho mình là Happy, có mong ước trở thành một diễn viên  hài độc thoại từ nhỏ, để vừa thoả mãn đam mê, vừa thay đổi được cuộc sống với người mẹ già ở một khu nhà ổ chuột, trở thành một sát nhân biến thái.

"The most awful thing of mental illness is people expect that you don't" mình không chắc nhớ đúng từng từ của câu thoại này hay không nhưng mọi chuyện hầu như bắt đầu từ đây, từ việc Arthur ý thức được bệnh của bản thân, ý thức được sự thối nát của xã hội khi kẻ giàu càng giàu, kẻ nghèo dần bị dồn nén vào bức tường, dẫn đến biểu tình hay nhiều sự nổi loạn khác khi từng dịch vụ an sinh xã hội nhỏ nhất, như là thuốc cho những người như Arthur cũng bị cắt giảm.

Một kẻ sống với những hoang tưởng, lấy hoang tưởng làm những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống thì lại bị chính những người tạo nên ước mơ của hắn kì thị và lôi ra làm trò cười. Để khi hắn trở nên điên thật và giết người một cách đầy biến thái thì khán giả lại được dịp hả hê, là hả hê vì hắn đã làm những việc đúng đắn, trong một thành phố đầy sai trái.


Joker, một tên sát nhân biến thái nguy hiểm cần phải loại bỏ, hay là một anh hùng tiên phong cho phần lớn cư dân cần được quan tâm và phát triển dưới lớp mặt nạ những chú hề tội nghiệp tại Gotham u ám và thốt nát?

Comments

Popular posts from this blog

Chuyện làm Podcast...

CÔN ĐẢO - MỘT CHUYẾN ĐI SUNG SỨC =))

"AN"