Posts

Chuyện làm Podcast...

Image
Vào một ngày đẹp trời Sài Gòn giãn cách, trong đầu mình pop-up idea kiểu, tại sao mình ko làm podcast nhỉ, dịch dã người ta cũng hay nghe podcast nhiều hơn tại có được ra đường tán dóc như ngày thường đâu. Vậy là mình nhắn tin rủ chơi Phương - một bạn đại học để rủ nó làm cùng, vì mình biết nó cũng muốn làm, và mình biết nó là đứa always say yes thôi chứ chả bao giờ bàn lùi điều gì. Và quan trọng là vì vui, làm cho vui, có gì nói đó, ai nghe thì nghe, ít người nghe thì vui mà ko có ai nghe thì cũng ko sao. Và bất ngờ là tụi mình ok, TRIỂN! vào ngày 27/8 thì ngày 28/8 trên kênh đã tèn tèn 1 đoạn intro về tụi mình: "GenZ trải gì?'. Ngày 29/8 air liền tập đầu tiên về chủ đề khá hot: "GenZ work from home", và chắc chắn về sau sẽ còn nhiều tập hơn nữa. Không lòng vòng, kênh của tụi mình: 1. Tên: GenZ trải lòn: Ý nghĩa là trải lòng, nhưng genZ bựa tụi mình hay nói chuyện với nhau là trải cái khác, ghi lịch sự lại thành "trải lòn". Như cái tên, tụi mình lập podcas

CÔN ĐẢO - MỘT CHUYẾN ĐI SUNG SỨC =))

Image
Mở đầu: Việt Nam mình đẹp lắm mọi người ơi, dịch bệnh ko được đi nước ngoài hãy trải nghiệm hết Việt Nam đã nhaaaaaaaaaaa. (Update 19/5: Tụi mình được lên báo VNexpress : https://vnexpress.net/kinh-nghiem-den-thien-duong-du-lich-con-dao-4275202.html ) Đây là một chuyến đi chơi mất sức mà rất vui vẻ với tụi mình, nhóm 12 bạn trẻ với lịch di chuyển dày đặc và kín mít hoạt động. Nên bài này sẽ phù hợp với các bạn đi du lịch theo nhóm bạn trẻ và năng động nhé, tập này là du lịch khám phá, khum phải nghỉ dưỡng nhé cả nhà yêu. Team đi chơi mình chủ yếu là dân Marketing, tuổi từ 20 - 27, toàn gymer, vận động viên bóng đá, cầu lông, dân chạy bộ, dân chuyên hoặc không chuyên nhưng đam mê trekking,.. nên tụi mình nhất trí di chuyển với lịch trình gọn như sau: - Phượt xe máy từ TPHCM đến Sóc Trăng, ghé thăm chùa Wat Som Rông (chùa Khmer nổi tiếng ở Sóc Trăng) ngủ lại TP Sóc Trăng - Di chuyển đến cảng Trần Đề Sóc Trăng để đi tàu siêu tốc Superdong ra đảo Côn Đảo - Ngày 1 ở Côn Đảo: Viếng thăm miếu

"AN"

Image
Thứ 7 - 26.09.2020 Cuối tuần nào cũng ngồi Coffee house, trên tinh thần là xử lý công việc trong tuần làm hoài không xong, nhưng thực tế là ngồi thẫn thờ về mớ lộn xộn trong đầu do bản thân mình tự vẽ ra. Đối diện hàng quán decor đèn đóm đón trung thu làm mình cũng ngẩn ngơ nhớ lại hồi nhỏ. Tính mình hồi nhỏ muốn gì là đòi cho bằng được, gặp ba mình lại chiều mình nữa, đòi gì cũng chiều. Hồi nhỏ đòi được làm cho cái lồng đèn ngôi sao, mình nhớ có 1 đêm 2 cha con thức đêm đến khuya, chả nhớ mấy giờ mà khuya lắm, vì hổi nhỏ lại còn ở quê nữa ngủ sớm cực. Hai cha con lẽo đẽo ngồi chẻ tre rồi chuốt cho mấy cọng tre nó mịn, rồi nướng qua lửa để uốn cho cong, thì mới đóng lại thành khuôn hình ông sao, rồi mới mua giấy kiếng về bọc lại. Nghĩ lại thấy ba mình đỉnh quá, cái gì cũng làm được, lúc đó xong cái lồng đèn mà mình mừng như được mùa, à đúng hơn là tự hào, kiêu hãnh vãi chưởng, vì nó vừa to vừa chắc, cả làng chả ai có, đúng hơn nữa là chả ai rảnh mà ngồi làm cái đèn như vậy. Khi có ai h

[CÁO DA POET] Mắt khô đến mức ướt át đầm đìa luôn á chời ~

Image
Gọi em là bài thơ vì anh là Binz da poet Em cứ làm nàng thơ là được anh cưng chiều dễ ợt I am your muse, babe don’t be so quiet Sài Gòn nhớ anh, buồn nắng rồi lại mưa bất chợt Biết anh yêu màu hồng, em đi làm ngay quả tóc Anh ngồi đâu có biết nhớ anh em hay bật khóc Anh vô tâm vậy em đâu nào trách móc Vì. Em gớt nước nước mắt là do mắt em khô quá dcm khô mắt mấy ngày nay cái mắt nó cứ nhoè nhoẹt cứuuuuuuuuu -------- Cáo da poet là chuyên mục Hà Lội nghìn năm văn vở inspired by crush Binz da poet. Hy vọng có thể giúp ngày của bạn thêm tâm trạng. Post này được khuyến mãi thêm tấm hình hình chính chủ selfie khoe lần đầu làm quả tóc tẩy thể hiện sự cá tính và xốc nổi của tuổi 24 hư hỏng sau 23 năm rất ư là ngoan hiền.

BIRDS OF PREY

Image
Nếu mong chờ một Gotham đen tối, u ám trong cả không khí đến những hoạt động sống của con người như trong The Dark Knight hay Joker của Joaquin vừa qua thì Birds Of Prey không phải chỗ, Birds Of Prey là nơi Harley "trở lại huy hoàng", lối dẫn chuyện đơn giản, hài hước, tươi sáng để làm nổi bật một nữ ác nhân điên loạn nhưng có tâm hồn ngây thơ và chân thành. Để chứng minh cô không phải chỉ là chiếc bóng có hình kiều nữ bên "đại gia" Joker. Tuy nhiên, Gotham vẫn là Gotham, nơi tiền mua được quyền, đồn công an là một cửa hàng tiện lợi, tình người cũng chỉ được đo bằng tiền và những cuộc đua danh vọng. Dàn đả nữ không biết chê được bằng điểm nào khi mỗi nhân vật đều có 1 tính cách riêng, đặc trưng cho một nhóm người "khốn khổ" với những chuyện đau đầu khác nhau, vô tình bị dồn chung về một góc rồi bùng cháy cùng nhau. Một Huntress chỉ sống để trả thù (thủ vai bởi Mary, bồ anh dzai Black mask ngoài đời thực luôn má ơi, đẹp mà ngầu muốn bê đê luôn á),

JOKER

Image
Phải nói Joker là bộ phim hay nhất mà mình xem từ đầu năm đến giờ. Đầu tiên, về cảm giác, mình thực sự vỡ oà vì được quay về thời The Dark Knight u tối, nơi phản ánh được bản chất xã hội nơi nhân vật đang sống. Nó không phải motif phim anh hùng được xây dựng ngày càng đại trà để các hãng phim có thể nuôi fan từ 1 đứa trẻ đến khi lớn nó vẫn là fan của DC hay Marvel. Điều làm cho phim trở nên xuất sắc hiển nhiên là diễn xuất của Joaquin, từ một thằng hề luôn khoác lên mình vẻ tươi cười, hoạt náo, đúng như cái tên người mẹ dành cho mình là Happy, có mong ước trở thành một diễn viên  hài độc thoại từ nhỏ, để vừa thoả mãn đam mê, vừa thay đổi được cuộc sống với người mẹ già ở một khu nhà ổ chuột, trở thành một sát nhân biến thái. "The most awful thing of mental illness is people expect that you don't" mình không chắc nhớ đúng từng từ của câu thoại này hay không nhưng mọi chuyện hầu như bắt đầu từ đây, từ việc Arthur ý thức được bệnh của bản thân, ý thức được s

Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời.

Image
Nhiều người chọn sống trong quá khứ, hoặc là thường xuyên hồi tưởng lại những chuyện đã xảy ra, vì ở đó có nhiều kỷ niệm, đẹp cũng có, không đẹp cũng có, nhưng điều đáng để nhớ đó là những điều trong quá khứ đó không thể xảy ra thêm một lần nào nữa. Nhiều kỷ niệm đẹp làm người ta mơ hồ và mất đi sự tỉnh táo, mất tin tưởng vào thực tại và sống với đầy rẫy hoài nghi, thay vì nỗ lực hơn thì lại tiếc nuối tại sao trước kia lại có những điều tốt đẹp như vậy. Còn với Hajime, kỷ niệm của anh ta trong quá khứ khiến Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời thật buồn, cảm động một cách đáng trách, nhưng không biết trách ai, trách nhân vật nào, hay trách tác giả? Ừ thì mình đã trách tác giả viết ra câu chuyện kỳ cục ghê cho đến khi mình đọc thêm các review để biết đây là câu chuyện giống với đời thực của ông nhất. Năm 12 tuổi, Hajime chơi thân với Shimamoto, sau đó, hai người chia tay vì cô gái 12 tuổi năm ấy thay đổi chỗ ở, chia tay không một lời từ biệt, theo cách hiển nhiên nhất của nhữn